Thứ Tư, 30 tháng 3, 2016

Chúa đồng hành

Thứ Tư tuần Bát nhật Phục sinh
Lời Chúa: 
 Lc 24,13-35
Cùng ngày thứ nhất trong tuần, có hai môn đệ đi đến một làng tên là Emmaus, cách Giêrusalem độ sáu mươi dặm. Dọc đường, các ông nói với nhau về những việc vừa xảy ra. Ðang khi họ nói truyện và trao đổi ý kiến với nhau, thì chính Chúa Giêsu tiến lại cùng đi với họ, nhưng mắt họ bị che phủ nên không nhận ra Người. Người hỏi: "Các ông có truyện gì vừa đi vừa trao đổi với nhau mà buồn bã vậy?" Một người tên là Clêophas trả lời: "Có lẽ ông là khách hành hương duy nhất ở Giêrusalem mà không hay biết những sự việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày nay". Chúa hỏi: "Việc gì thế?" Các ông thưa: "Sự việc liên can đến ông Giêsu quê thành Nadarét. Người là một vị tiên tri có quyền lực trong hành động và ngôn ngữ, trước mặt Thiên Chúa và toàn thể dân chúng. Thế mà các trưởng tế và thủ lãnh của chúng ta đã bắt nộp Người để xử tử và đóng đinh Người vào thập giá. Phần chúng tôi, chúng tôi vẫn hy vọng Người sẽ cứu Israel. Các việc ấy đã xảy ra nay đã đến ngày thứ ba rồi. Nhưng mấy phụ nữ trong nhóm chúng tôi, quả thật đã làm chúng tôi lo sợ. Họ đến mồ từ tảng sáng. Và không thấy xác Người, họ trở về nói đã thấy thiên thần hiện ra bảo rằng: Người đang sống. Vài người trong chúng tôi cũng ra thăm mồ và thấy mọi sự đều đúng như lời các phụ nữ đã nói; còn Người thì họ không gặp".
Bấy giờ Người bảo họ: "Ôi kẻ khờ dại, chậm tin các điều tiên tri đã nói! Chớ thì Ðấng Kitô chẳng phải chịu đau khổ như vậy rồi mới được vinh quang sao?" Ðoạn Người bắt đầu từ Môsê đến tất cả các tiên tri, giải thích cho hai ông tất cả các lời Kinh Thánh chỉ về Người. Khi gần đến làng hai ông định tới, Người giả vờ muốn đi xa hơn nữa. Nhưng hai môn đệ nài ép Người rằng: "Mời ông ở lại với chúng tôi, vì trời đã về chiều, và ngày sắp tàn". Người liền vào với các ông.
Ðang khi cùng các ông ngồi bàn, Người cầm bánh, đọc lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho hai ông. Mắt họ sáng ra và nhận ra Người. Ðoạn Người biến mất. Họ bảo nhau: "Phải chăng lòng chúng ta đã chẳng sốt sắng lên trong ta khi Người đi đường đàm đạo và giải thích Kinh Thánh cho chúng ta đó ư?" Ngay lúc ấy họ chỗi dậy trở về Giêrusalem, và gặp mười một tông đồ và các bạn khác đang tụ họp. Các vị đó bảo hai ông: "Thật Chúa đã sống lại, và đã hiện ra với Simon". Hai ông cũng thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường và hai ông đã nhận ra Người lúc bẻ bánh như thế nào.
Suy niệm: Chúa Giêsu phục sinh đồng hành cùng hai môn đệ trên đường đi Emmaus nhưng hai ông không nhận ra, đến khi ngồi bàn chung hai ông mới nhận ra Chúa Giêsu đã sống lại và thuật lại các việc đã xảy ra dọc đường với các môn đệ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu phục sinh, nhiều lúc Chúa đang đồng hành với con trong cuộc sống và trong công việc hàng ngày qua bàn tay, lời nói, cử chỉ và hành động của những anh chị em xung quanh giúp con và nâng đỡ con nhưng con chưa nhận biết như hai môn đệ xưa trên đường đi Emmaus. Xin Chúa mở mắt và lòng con để con nhận biết có Chúa đồng hành với con trong mọi công việc và cuộc sống và để thực thi theo thánh ý của Chúa hầu yêu thương và phục vụ mọi người đặc biệt nơi nhà Chúa. Amen.

Thứ Hai, 22 tháng 6, 2015

Tinh thần trách nhiệm


CÂU CHUYỆN

Muốn làm việc thành công trong cuộc đời, ngoài những kiến thức cần thiết thu thập tại học đường và trên các phương tiện truyền thông đại chúng, mỗi chúng ta còn phải trang bị cho mình một số đức tính cần để có thể gây được thiện cảm với những người chung quanh, đặc biệt với bạn bè hay những ai đang làm việc chung với mình. Một trong những yếu tố để dễ gây thiện cảm với ngưới khác là có tinh thần trách nhiệm đối với công việc chung. Câu chuyện sau dây cho thấy điều ấy:
Ngày xưa, có một ông vua kia muốn biết tinh thần trách nhiệm với việc chung của dân chúng trong nước như thế nào, đã sai người khiêng một tảng đá lớn đặt chắn ngang một con đường liên tỉnh và nấp vào một bụi cây gần đó quan sát thái độ của người qua lại. Vua thấy có nhiều người đi bộ đi xe trên con đường này. Những người đi bộ thì vòng qua tảng đá mà đi. Còn nhiều người đi xe đến nơi gặp tảng đá chắn ngang chỉ biết dừng lại càu nhàu kêu trách nhà vua đã không sớm cho người đến khai thông con đường cho dân được nhờ, rồi họ quay đầu xe trở lại để tìm đi con đường khác. Và tảng đá to đùng kia cứ tiếp tục nằm chắn ngang trên mặt đường. Đến gần trưa, nhà vua thấy một bác nông dân đang ngồi trên chiếc xe bò cồng kềnh đi tới. Nhìn thấy tảng đá chắn ngang đường, bác ta liền dừng xe lại nhảy xuống và cố sức đẩy tảng đá sang bên vệ đường. Loay hoay một mình mãi không xong, bác ta lại kêu gọi thêm một số thanh niên trai tráng gần đó cùng hợp tác với mình để đẩy tảng đá. Sau đó, con đường trở nên thông thoáng và xe cộ lại có thể tiếp tục qua lại bình thường. Sau khi dời được tảng đá, bác nông dân trở lại chiếc xe bò để đi tiếp cho kịp phiên chợ. Bỗng bác nhìn thấy một gói tiền vàng ai đó vừa mang đến đặt ngay tại chỗ tảng đá khi nãy. Đó chính là món quà do Đức Vua truyền thưởng cho người có tinh thần trách nhiệm đối với công việc chung (Viết theo Inspiration and Friendship).

LỜI CHÚA

Chúa phán:”Vậy tất cả những gì anh em muốn người ta làm cho mình, thì chính anh em cũng hãy làm cho người ta. Vì Luật Mô-sê và lời các Ngôn sứ là thế đó” (Mt 7,12).

SUY NIỆM

Chúng ta cùng phải có trách nhiệm chung để giúp cho mọi người như lời Chúa dạy chúng ta hôm nay: ""Vậy tất cả những gì các con muốn người ta làm cho các con, thì chính các con hãy làm cho người ta như thế!
Cầu nguyện: Lạy Chúa xin giúp con sống đúng như lời Chúa dạy mà phục vụ cách ân cần cho người  anh em của minh.

Đừng xét đoán

Thứ Hai Tuần XII Thường Niên
Lời Chúa: 
 Mt 7,1-5
Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các môn đệ rằng: "Các con đừng đoán xét để khỏi bị đoán xét. Các con đoán xét thể nào thì các con cũng bị đoán xét như vậy. Các con dùng đấu nào mà đong, thì cũng sẽ đong lại cho các con bằng đấu ấy. Sao ngươi thấy cái rác trong mắt anh em, mà không thấy cái đà trong mắt ngươi? Hoặc sao ngươi bảo anh em: "Ðể tôi lấy cái rác ra khỏi mắt anh", và này: cái đà đang ở trong mắt ngươi. Ðồ giả hình, hãy lấy cái đà khỏi mắt ngươi trước đã, rồi ngươi sẽ thấy rõ để lấy cái rác ra khỏi mắt anh em ngươi".
Suy niệm: Chúa Giêsu dạy chúng ta đừng xét đoán người anh em mình, chúng ta hãy tự kiểm điểm lại bản thân mình "hãy lấy cái đà khỏi mắt ngươi trước đã", để chúng ta khỏi bị xét đoán.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu tình yêu, xin uốn lòng chúng con nên giống Chúa trong cuộc sống hôm nay để mai sau chúng con cùng được vinh phúc cùng với Chúa trên quê trời. Amen.

Thứ Hai, 16 tháng 3, 2015

Đồng cảm

Dưới đây là một câu chuyện đang gây xôn xao trên mạng xã hội Facebook. Một câu chuyện có những nét đời thường, cảm động và gợi cho mỗi chúng ta nhiều suy nghĩ... 
Ăn rau không chú ơi?
Một giọng khàn khàn, run run làm gã giật mình. Trước mắt gã, một bà cụ già yếu, lưng còng cố ngước lên nhìn gã, bên cạnh là mẹt rau chỉ có vài mớ rau muống xấu mà có lẽ có cho cũng không ai thèm lấy.



- Ăn hộ tôi mớ rau...!
Giọng bà cụ vẫn khẩn khoản. Bà cụ nhìn gã ánh mắt gần như van lơn. Gã cụp mắt, rồi liếc xuống nhìn lại bộ đồ công sở đang khoác trên người, vừa mới buổi sáng sớm. Bần thần một lát rồi gã chợt quay đi, đáp nhanh: Dạ cháu không bà ạ! Gã nhấn ga phóng nhanh như kẻ chạy trốn. Gã chợt cảm thấy có lỗi, nhưng rồi cái cảm giác ấy gã quên rất nhanh. "Mình thương người thì ai thương mình" cái suy nghĩ ích kỷ ấy lại nhen lên trong đầu gã.
- Ăn hộ tôi mớ rau cô ơi! Tiếng bà cụ yếu ớt.
- Rau thế này mà bán cho người ăn à? Bà mang về mà cho lợn!
Tiếng chan chát của một cô gái đáp lại lời bà cụ.
Gã ngoái lại, một cô gái cũng tầm tuổi gã. Cau mày đợi cô gái đi khuất, gã đi đến nói với bà:
- Rau này bà bán bao nhiêu?
- Hai nghìn một mớ. Bà cụ mừng rỡ.
Gã rút tờ mười nghìn đưa cho bà cụ.
- Sao chú mua nhiều thế?
- Con mua cho cả bạn con. Bây giờ con phải đi làm, bà cho con gửi đến chiều con về qua con lấy!
Rồi gã cũng nhấn ga lao vút đi như sợ sệt ai nhìn thấy hành động vừa rồi của gã. Nhưng lần này có khác, gã cảm thấy vui vui.
Chiều hôm ấy mưa to, mưa xối xả. Gã đứng trong phòng làm việc ngắm nhìn những hạt mưa lăn qua ô cửa kính và theo đuổi nhưng suy nghĩ mông lung. Gã thích ngắm mưa, gã thích ngắm những tia chớp xé ngang trời, gã thích thả trí tưởng tượng theo những hình thù kỳ quái ấy. Chợt gã nhìn xuống hàng cây đang oằn mình trong gió, gã nghĩ đến những phận người, gã nghĩ đến bà cụ...
- Nghỉ thế đủ rồi đấy!
Giọng người trưởng phòng làm gián đoạn dòng suy tưởng của gã. Gã ngồi xuống, dán mắt vào màn hình máy tính, gã bắt đầu di chuột và quên hẳn bà cụ.
Mấy tuần liền gã không thấy bà cụ, gã cũng không để ý lắm. Gã đang bận với những bản thiết kế chưa hoàn thiện, gã đang cuống cuồng lo công trình của gã chậm tiến độ. Gã quên hẳn bà cụ.
Chiều chủ nhật gã xách xe máy chạy loanh quanh, gã vẫn thường làm như vậy và có lẽ gã cũng thích thế.
Gã ghé qua quán trà đá ven đường, nơi có mấy bà rỗi việc đang buôn chuyện.
Chưa kịp châm điếu thuốc, gã chợt giật mình bởi giọng oang oang của một bà béo:
- Bà bán rau chết rồi.
- Bà cụ hay đi qua đây hả chị? Chị bán nước khẽ hỏi.
- Tội nghiệp bà cụ! một giọng người đàn bà khác.
- Cách đây mấy tuần bà cụ giở chứng cứ ngồi dưới mưa bên mấy mớ rau. Có người thấy thương hỏi mua giúp nhưng nhất quyết không bán, rồi nghe đâu bà cụ bị cảm lạnh.
Nghe đến đây mắt gã chợt nhòa đi, điếu thuốc chợt rơi khỏi môi.
Bên tai gã vẫn ù ù giọng người đàn bà béo kia...
Gã không ngờ.........!

           Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gio-an. (Ga 5, 1-3a, 5-16)
1 Nhân một dịp lễ của người Do-thái, Đức Giê-su lên Giê-ru-sa-lem. 2 Tại Giê-ru-sa-lem, gần Cửa Chiên, có một hồ nước, tiếng Híp-ri gọi là Bết-da-tha. Hồ này có năm hành lang. 3a Nhiều người đau ốm, đui mù, què quặt, bất toại nằm la liệt. 5 Ở đó, có một người đau ốm đã ba mươi tám năm. 6 Đức Giê-su thấy anh ta nằm đấy và biết anh sống trong tình trạng đó đã lâu, thì nói : “Anh có muốn khỏi bệnh không ?” 7 Bệnh nhân đáp : “Thưa Ngài, khi nước khuấy lên, không có người đem tôi xuống hồ. Lúc tôi tới đó, thì đã có người khác xuống trước mất rồi !” 8 Đức Giê-su bảo : “Anh hãy trỗi dậy, vác chõng mà đi !” 9 Người ấy liền được khỏi bệnh, vác chõng và đi được.
Hôm đó lại là ngày sa-bát. 10 Người Do-thái mới nói với kẻ được khỏi bệnh : “Hôm nay là ngày sa-bát, anh không được phép vác chõng !” 11 Nhưng anh đáp : “Chính người chữa tôi khỏi bệnh đã nói với tôi : ‘Anh hãy vác chõng mà đi !’” 12 Họ hỏi anh : “Ai là người đã bảo anh: ‘Vác chõng mà đi’ ?” 13 Nhưng người đã được khỏi bệnh không biết là ai. Quả thế, Đức Giê-su đã lánh đi, vì có đám đông ở đấy. 14 Sau đó, Đức Giê-su gặp người ấy trong Đền Thờ và nói : “Này, anh đã được khỏi bệnh. Đừng phạm tội nữa, kẻo lại phải khốn hơn trước !” 15 Anh ta đi nói với người Do-thái : Đức Giê-su là người đã chữa anh khỏi bệnh. 16 Do đó, người Do-thái chống đối Đức Giê-su, vì Người hay chữa bệnh ngày sa-bát.


Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin giúp con biết sống đồng cảm như vậy với mọi người.

Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

Chúa thương mọi người

Thứ Ba sau Lễ Hiển Linh
Lời Chúa: 
 Mc 6,34-44
34 Khi ấy, Chúa Giêsu xem thấy dân chúng đông đảo thì động lòng thương xót họ, vì họ như chiên không người chăn giữ, và Người bắt đầu giảng dạy họ nhiều điều. 35 Và khi giờ đã muộn, các môn đệ đến thưa Người rằng: "Chỗ này hoang vắng, mà giờ đã muộn, 36 xin Thầy giải tán họ, để họ đi tới các làng các xóm gần đây mà mua gì ăn". 37 Chúa Giêsu trả lời họ rằng: "Các con hãy cho họ ăn đi". Họ thưa Người: "Chúng con phải đi mua đến hai trăm đồng bạc bánh để phát cho họ ăn". 38 Người nói với họ: "Các con có mấy cái bánh? Hãy đi xem". Khi biết được rồi, họ thưa: "Có năm cái bánh và hai con cá". 39 Người ra lệnh cho họ bảo mọi người ngồi xuống làm thành từng nhóm trên cỏ xanh. 40 Họ ngồi xuống từng nhóm, chỗ một trăm, chỗ năm mươi. 41 Người cầm năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời mà chúc tụng, rồi bẻ bánh ra và trao cho các môn đệ, để họ phân phát cho người ta; còn hai con cá, Người cũng chia cho mọi người. 42 Và tất cả đều ăn no. 43 Mụn bánh và cá còn dư lại, người ta lượm được mười hai thúng đầy. 44 Mà số người ăn là năm ngàn người.
Suy niệm: Chúa Giêsu nhìn thấy đông đảo những người theo Chúa để nghe Người giảng dạy, Chúa động lòng thương xót lo cho họ ăn uống đầy đủ và no nê. Ngày nay chúng ta cũng theo Chúa Giêsu và nghe lời Người giảng dạy, Người cũng sẽ động lòng thương xót chúng ta mà ban cho chúng ta những ơn cần thiết cho mỗi người chúng ta.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, cá nhân con cùng chung với cộng đoàn dân Chúa ngày nay đang theo và nghe lời Chúa giảng dạy, xin Chúa động lòng thương xót chúng con, gìn giữ chúng con và ban phúc lành cho chúng con. Amen.

Thứ Sáu, 12 tháng 12, 2014

Sống theo ý Chúa


Lời Chúa: 
 Mt 11,16-19
16 Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng dân chúng rằng: "Ta sẽ so sánh thế hệ này với ai? Họ giống như bọn trẻ ngồi nơi phố chợ, gọi lũ trẻ khác 17 mà rằng: "Chúng tôi thổi sáo, sao các bạn không múa nhảy; chúng tôi than vãn, sao các bạn không khóc lên!"
18 "Vì Gioan đến, không ăn không uống, thì họ nói: "Ông ta phải quỷ ám!" 19 Con Người đến, ăn uống giống như thường, thì họ nói: "Ðó là người mê ăn mê uống, là bạn của quân thu thuế và những kẻ tội lỗi". Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng các công việc của mình".
Suy niệm:  Dân Do Thái ngày xưa chê trách Đức Giêsu và Gioan không làm theo ý của chúng, nhưng khi Gioan sống khắc khổ không ăn uống thì  họ chê là "quỷ ám", còn Đức Giêsu ăn uống giống như người thường, thì họ nói: "Ðó là người mê ăn mê uống, là bạn của quân thu thuế và những kẻ tội lỗi".  Nhưng sự khôn ngoan được biện minh bằng các công việc của mình". Ngày hôm nay, chúng ta biết Đức Giêsu là Thiên Chúa, là Chúa chúng ta, chúng ta hãy lắng nghe lời Người dạy và sống theo ý Người.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho con và mọi người cùng cộng đoàn giáo xứ Bàn Cờ biết lắng nghe và đáp lại lời mời gọi của Chúa để chúng con luôn sống trung thực trước mặt Chúa và mọi người.

Thứ Hai, 17 tháng 11, 2014

Xin cho con được thấy

Lời Chúa: Lc 18, 35-43
Khi Ðức Giêsu gần đến Giêrikhô, có một người mù đang ngồi ăn xin ở vệ đường. Nghe thấy đám đông đi qua, anh ta hỏi xem có chuyện gì. Họ báo cho anh biết là Ðức Giêsu Nadarét đang đi qua đó. Anh liền kêu lên rằng: “Lạy ông Giêsu, Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương tôi!” Những người đi đầu quát nạt, bảo anh ta im đi; nhưng anh càng kêu lớn tiếng: “Lạy Con vua Ðavít, xin dủ lòng thương xót tôi!” Ðức Giêsu dừng lại, truyền dẫn anh ta đến. Khi anh đã đền gần, Người hỏi: “Anh muốn tôi làm gì cho anh?” Anh ta đáp: “Lạy Ngài, xin cho tôi được thấy.” Ðức Giêsu nói: “Anh hãy thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu anh.” Lập tức, anh ta nhìn thấy được và theo Người, vừa đi vừa tôn vinh Thiên Chúa. Thấy vậy, toàn dân cất tiếng ngợi khen Thiên Chúa.
Suy niệm: Người mù không nhìn thấy gì ở chung quanh, nhưng có khả năng kêu to. Anh mù ở Giêrikhô đã kêu to lên rằng: "Lạy ông Giêsu, Con vua Đavít xin dủ lòng thương tôi". Mặc dù bị quát nạt, nhưng với lòng tin tưởng vào Đức Giêsu anh ta lại kêu to hơn. Đức Giêsu đã nghe được tiếng kêu của anh mù và hỏi: "Anh muốn tôi làm gì cho anh?". Anh ta đáp: "Lạy Ngài, xin cho tôi được thấy." Đức Giêsu nói: "Anh hãy thấy đi! Lòng tin của anh đã cứu anh." Nếu chúng ta được Chúa Giêsu hỏi: "Anh chị muốn tôi làm gì cho anh chị?"  Chúng ta sẽ trả lời ra sao? Chắc sẽ có nhiều câu trả lời khác nhau. Đối với tôi, tôi cũng sẽ xin Chúa cho tôi được thấy, để tôi nhìn thấy con người thật của tôi: lành, dữ, nhỏ nhoi, ích kỷ, ghen ghét, tham lam, dục vọng, gian dối, những việc làm mất lòng Chúa, bất xứng với Chúa để sửa đổi và ăn năn, xin lỗi Chúa, luôn vâng theo thánh ý của Chúa và được sống trong vòng tay yêu thương của Ngài. Có Chúa trong đời sống, tôi có tất cả.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, xin cho được thấy, để con luôn làm đẹp lòng Chúa trong mọi sự. Amen.